Bài 1: PHONG TỤC TẬP QUÁN & THAY ĐỔI TỪ CỰU ƯỚC-TÂN ƯỚC ĐẾN THẾ KỶ 21
LỜI GIỚI THIỆU
Trong suốt hành trình lịch sử của con người, phong tục tập quán không chỉ là nét văn hóa phản ánh bản sắc dân tộc, mà còn là tấm gương soi chiếu đức tin, xã hội và mối quan hệ giữa con người với Đức Chúa Trời.

Từ những nghi thức tế lễ trong thời Cựu Ước, sự đổi mới đầy quyền năng trong thời Tân Ước, đến những trăn trở của Hội Thánh ngày nay trong thế kỷ 21, tất cả đều chứng minh một điều: văn hóa thay đổi, nhưng Lời Chúa không hề thay đổi.

Quyển sách này được biên soạn nhằm giúp người đọc, đặc biệt là những người giảng dạy, nghiên cứu Kinh Thánh và làm công tác mục vụ, hiểu rõ sự phát triển, thay đổi và ảnh hưởng của các phong tục trong bối cảnh từng thời kỳ. Từ đó, chúng ta có thể biết cách phân biệt điều gì là phong tục tạm thời, điều gì là nguyên tắc vĩnh cửu, và làm thế nào để áp dụng Lời Chúa cách khôn ngoan trong bối cảnh hiện đại.

Ước mong sách này sẽ là một cây cầu nối liền giữa Lời vĩnh cửu của Đức Chúa Trời và thực tế sống động trong thế giới đang đổi thay.

LỜI NÓI ĐẦU
Trải dài từ sáng thế cho đến tận thế, Kinh Thánh không chỉ bày tỏ chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời, mà còn phản ánh những phong tục, tập quán, và đời sống thực tế của con người trong từng thời đại. Những phong tục ấy, từ việc cưới hỏi, tang lễ, cách thờ phượng, vai trò giới tính cho đến mô hình gia đình, vừa là kết quả của bối cảnh văn hóa cụ thể, vừa là phương tiện Chúa sử dụng để khải thị chân lý Ngài cho nhân loại.

Tuy nhiên, theo dòng chảy lịch sử, phong tục luôn thay đổi. Những điều từng là chuẩn mực trong thời Cựu Ước nay không còn áp dụng nguyên vẹn; những gì Chúa Giê-xu và Hội Thánh đầu tiên thực hành lại trở nên nền tảng cho lối sống Cơ Đốc nhân hiện đại. Thế kỷ 21 tiếp tục chứng kiến nhiều chuyển biến văn hóa sâu sắc: toàn cầu hóa, truyền thông kỹ thuật số, chủ nghĩa cá nhân, và các vấn đề xã hội phức tạp như giới tính, hôn nhân đồng giới, thuyết hậu hiện đại, đã tạo nên những làn sóng tư tưởng mới, đòi hỏi Hội Thánh phải tỉnh thức, phân định và trở về với Lời Chúa cách vững vàng.

Chính vì lý do đó, quyển sách "Phong Tục Tập Quán và Sự Thay Đổi từ Cựu Ước -- Tân Ước đến Thế Kỷ 21" ra đời. Đây không phải là một khảo cứu đơn thuần về văn hóa lịch sử, mà là một hành trình so sánh, đối chiếu, phân tích và ứng dụng, nhằm giúp con dân Chúa:
  • Hiểu rõ bối cảnh lịch sử và phong tục thời Kinh Thánh;

  • Phân biệt đâu là điều vĩnh cửu, đâu là điều mang tính văn hóa tạm thời;

  • Nhận biết cách áp dụng Lời Chúa khôn ngoan trong xã hội hiện đại;

  • Trang bị cho việc giảng dạy, truyền giáo, và mục vụ bền vững.

Sách được viết với tâm thế kính sợ Chúa, tinh thần học thuật nghiêm túc, nhưng cũng gần gũi và dễ hiểu cho nhiều đối tượng độc giả, từ sinh viên Thần học, người giảng dạy, mục sư, cho đến tín hữu đang tìm kiếm hướng đi giữa một thế giới đầy biến động.

Ước mong rằng trong từng trang sách, quý độc giả sẽ thấy rõ một chân lý không hề thay đổi:
Dù phong tục có thể đổi thay, nhưng Lời Đức Chúa Trời là nền tảng vững bền đến đời đời (1 Phi-e-rơ 1:25).

PHẦN I: PHONG TỤC TẬP QUÁN THỜI CỰU ƯỚC

I. GIA ĐÌNH LÀ NỀN TẢNG XÃ HỘI CỰU ƯỚC
Trong toàn bộ Cựu Ước, gia đình đóng vai trò trung tâm trong việc duy trì dòng dõi thuộc linh, văn hóa Giao Ước, và trật tự xã hội. Không giống như cái nhìn hiện đại về gia đình như một đơn vị cá nhân, người Hê-bơ-rơ cổ đại xem gia đình như một tế bào cộng đồng mở rộng, nơi đức tin được truyền lại, luật pháp được học hỏi, và danh dự được bảo vệ.

"Ta sẽ làm cho ngươi trở nên một dân lớn, ban phước cho ngươi... và các chi phái trên đất sẽ nhờ ngươi mà được phước."
(Sáng Thế Ký 12:2--3)

"Con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra; bào thai là phần thưởng do Ngài ban cho."
(Thi Thiên 127:3)

1. Chế độ phụ hệ (Patriarchal System)

Xã hội Y-sơ-ra-ên tổ chức theo mô hình phụ hệ, trong đó người cha (người nam lớn tuổi nhất) là trụ cột gia đình, nắm mọi quyền quyết định:
  • Người cha có quyền quyết định hôn nhân cho con cái (Sáng Thế Ký 24:3--4)

  • Có thẩm quyền chia tài sản, đưa ra hình phạt và hướng dẫn luân lý

  • Đại diện cho cả gia đình trước Đức Chúa Trời và cộng đồng

Ví dụ điển hình là các tổ phụ như Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp đều vừa là lãnh đạo vật chất vừa là người đại diện thuộc linh của cả gia đình. Điều này khẳng định rằng người cha trong Kinh Thánh không chỉ mang tính quản trị, mà còn là người hướng dẫn thuộc linh chính yếu.

"Người cha Hê-bơ-rơ không chỉ điều hành gia đình theo nghĩa truyền thống, mà còn là hình ảnh phản chiếu quyền tối cao của Đức Chúa Trời trong mô hình Giao Ước."

2. Gia đình mở rộng (Extended Family)

Gia đình Cựu Ước thường bao gồm nhiều thế hệ sống chung: ông bà -- cha mẹ -- con cái -- cháu chắt -- tôi tớ. Mô hình này giúp duy trì:
  • Truyền thống và bản sắc cộng đồng

  • Giáo dục luân lý liên thế hệ

  • Bảo vệ xã hội yếu thế (góa phụ, mồ côi, người nô lệ)

Một ví dụ điển hình là Áp-ra-ham có 318 đầy tớ sinh ra trong nhà (Sáng Thế Ký 14:14), cho thấy gia đình không chỉ là "nhà" theo nghĩa vật lý, mà là một tập thể có tổ chức, sinh hoạt, thờ phượng và phục vụ chung.

"Gia đình Hê-bơ-rơ là một hệ thống 'hội thánh tại gia' đầu tiên trong lịch sử -- nơi luật pháp, thờ phượng và giáo dục xảy ra trong cùng một không gian sống."

3. Luật thừa kế và phước lành truyền dòng

Trong xã hội Cựu Ước, con trưởng (firstborn son -- bekhor) giữ vị trí đặc biệt:

  • Nhận phần gấp đôi tài sản thừa kế (Phục truyền 21:15--17)

  • Là người gánh vác trách nhiệm kế thừa đức tin, danh dự, và của cải

  • Được ban phước thiêng liêng bởi người cha trước khi qua đời -- nghi lễ này mang tính tiên tri và không thể rút lại

Ví dụ:

  • Y-sác ban phước cho Gia-cốp, thay vì Ê-sau (Sáng Thế Ký 27)

  • Gia-cốp ban phước cho 12 con trai, định hình tương lai của từng chi phái (Sáng Thế Ký 49)

Phước lành không chỉ là lời chúc phúc, mà là sự xác nhận ý muốn của Đức Chúa Trời cho thế hệ kế tiếp, như một hành động nối tiếp Giao Ước.

4. Gia đình, nơi huấn luyện thuộc linh

Gia đình còn là trường học đức tin đầu tiên. Luật pháp Môi-se truyền dạy rõ ràng rằng cha mẹ phải chủ động dạy dỗ con cái Lời Chúa mỗi ngày:

"Những lời Ta truyền cho ngươi ngày nay phải ghi lòng tạc dạ. Hãy ân cần dạy dỗ điều ấy cho con cái ngươi, và nói đến khi ngươi ngồi trong nhà, đi ngoài đường, khi ngươi nằm và khi ngươi thức." (Phục truyền 6:6--7)


Người cha không chỉ là người dẫn dắt về đạo đức, mà còn là thầy dạy thần học tại nhà -- một vai trò thiêng liêng phản ánh chính Đức Chúa Trời.

5. Liên hệ với văn hóa Việt Nam

Khía cạnh | Văn hóa Y-sơ-ra-ên | Văn hóa Việt Nam truyền thống
Cấu trúc
Phụ hệ -- đa thế hệ
Gia đình tứ đại đồng đường

Truyền thống
Truyền phước bằng lời 
Truyền "gia phong", "gia huấn"

Dòng dõi
Con trưởng là người thừa kế
Trọng con trai, con trưởng giữ bàn thờ tổ

Vai trò cha
Người đại diện thuộc linh và dân sự
Gia trưởng, "cha là trời"

Huấn luyện
Dạy Lời Chúa mỗi ngày
Rèn lễ giáo, truyền khẩu kinh nghiệm sống

"Trong gia đình Việt, vai trò của người cha không chỉ là chu cấp kinh tế, mà còn là người truyền lại luân lý, văn hóa, và danh dự dòng tộc -- rất gần với mô hình Kinh Thánh."

6. Ứng dụng mục vụ hiện đại

  • Cần phục hồi lại vai trò lãnh đạo thuộc linh của người cha trong gia đình Cơ Đốc (Ê-phê-sô 6:1--4; Cô-lô-se 3:21)
  • Gia đình là "hội thánh tại nhà" đầu tiên -- hãy biến mái ấm thành nơi học Kinh Thánh, cầu nguyện, truyền đức tin
  • Phước lành không chỉ là tài sản vật chất, mà là sự ban phước thuộc linh qua lời nói, lời cầu nguyện, và nếp sống gương mẫu

"Nếu Hội Thánh muốn vững mạnh, trước hết hãy củng cố lại những người cha trong đức tin."

II. Tầm quan trọng của dòng dõi và tên tuổi
Trong xã hội Y-sơ-ra-ên thời Cựu Ước, dòng dõi (Heb. zera) và tên tuổi là yếu tố sống còn đối với danh dự, di sản, và sự nối tiếp của một gia đình. Người Hê-bơ-rơ xem việc nối dõi tông đường không chỉ là trách nhiệm xã hội, mà còn là sứ mạng linh thiêng được gắn liền với lời hứa của Đức Chúa Trời.

1. Vô sinh, một sự sỉ nhục văn hóa và khủng hoảng đức tin

Trạng thái không thể sinh con bị xem là sự sỉ nhục nặng nề đối với người phụ nữ. Các câu chuyện về Sa-ra, Ra-chên, Ha-na không chỉ phản ánh khổ đau cá nhân, mà còn nói lên sự đấu tranh thuộc linh và xã hội rất thật trong bối cảnh Cựu Ước:

"Đối thủ của Ha-na cứ làm cho nàng bực tức để chọc ghẹo, vì Đức Giê-hô-va đã khiến cho nàng không sinh đẻ được."
(1 Sa-mu-ên 1:6)

Trong một nền văn hóa đặt nặng việc truyền dòng nối dõi, sinh con -- đặc biệt là con trai -- được xem là chứng minh phước hạnh từ Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 30:1--2).

2. Gia phả, minh chứng cho sự thánh khiết và lời hứa Giao Ước

Các gia phả trong Kinh Thánh không đơn thuần là danh sách lịch sử, mà là tuyên bố thần học về sự trung tín của Đức Chúa Trời qua các thế hệ. Trong Sáng Thế Ký chương 5 và 10, gia phả ghi lại không chỉ tên người, mà cả tuổi thọ, con cháu, và vai trò lịch sử của họ. Đặc biệt:
  • Ma-thi-ơ 1 liệt kê dòng dõi của Chúa Giê-xu qua Áp-ra-ham và Đa-vít, nhấn mạnh tính chất "hợp pháp" và "thuộc Giao Ước".
  • Lu-ca 3 dẫn phả hệ ngược về A-đam để cho thấy Đấng Christ là Con của loài người, gắn kết nhân loại với chương trình cứu chuộc.
"Dòng dõi trong Cựu Ước không đơn giản là vấn đề máu mủ, mà là dòng chảy của Giao Ước Thiêng Liêng. Từng tên tuổi mang theo dấu ấn của sự chọn lựa và mục đích của Đức Chúa Trời."

3. Lời hứa Giao Ước và dòng dõi thánh

Dòng dõi là trung tâm của lời hứa Giao Ước, từ Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp đến dân Y-sơ-ra-ên và Đấng Mê-si-a. Đức Chúa Trời đã chọn một dân qua một dòng dõi cụ thể:

"Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi đông như sao trên trời..." (Sáng Thế Ký 15:5)
"Dòng dõi ngươi sẽ chiếm được các cửa thành của kẻ thù nghịch..." (Sáng Thế Ký 22:17)
"Trong dòng dõi ngươi, mọi dân trên đất sẽ nhờ đó mà được phước." (Sáng Thế Ký 22:18)


Từ đây, chủ đề "Dòng Dõi Thánh" (Holy Seed) xuất hiện như một chỉ báo về Đấng Mê-si-a sẽ đến từ dòng vua Đa-vít, điều được xác nhận trong các sách tiên tri và Phúc Âm.

4. So sánh với phong tục Việt Nam và các dân tộc Á Đông

Văn hóa | Phong tục liên quan đến dòng dõi | Trích dẫn học thuật
Việt Nam:
Trọng nam, khinh nữ; “có con nối dõi” là tiêu chuẩn thành công; lưu truyền gia phả, thờ cúng tổ tiên; gọi “tiên tổ” đến 3–7 đời
“Trong văn hóa Việt, gia phả không chỉ là lịch sử, mà còn là chứng tích tâm linh nối kết con cháu với ông bà.” (Trần Văn Bính, Tâm lý học và văn hóa truyền thống, 2005, tr. 72)

Trung Hoa
Lưu giữ gia phả hàng trăm năm; có nghi thức đặt tên hậu duệ theo dòng “phả hệ chữ lót”; thờ tổ tiên qua bàn thờ gia tộc

Do Thái truyền thống
Ghi chép tên họ, chức vụ, chi phái (Lê-vi, Giu-đa); các nhà giáo sĩ Do Thái ngày nay vẫn giữ phả hệ để chứng minh gốc gác tế lễ hoặc Đa-vít

5. Minh họa cụ thể: Câu chuyện dòng họ Lê ở Thanh Hóa

Tác giả: Nguyễn Thị Kim Dung, Tín ngưỡng thờ tổ tiên và vai trò gia phả trong gia đình Việt, Tạp chí Văn hóa Dân Gian, số 228 (2022)

"Gia đình ông Lê Văn Tạo giữ gìn gia phả qua bốn đời. Mỗi dịp đầu xuân, ông đọc lại tên tổ tiên, dặn con cháu không được quên cội nguồn. Ông nói: 'Tên tuổi ghi trong gia phả không chỉ là ký ức, mà là trách nhiệm sống xứng đáng với tổ tiên'. Việc ghi nhớ và gìn giữ dòng dõi được coi là trách nhiệm thiêng liêng và danh dự sống còn."

6. Ứng dụng thần học

  • Dù ngày nay chúng ta không còn bị ràng buộc bởi luật thừa kế hay trọng nam khinh nữ, nhưng tinh thần trách nhiệm thuộc linh giữa các thế hệ vẫn còn nguyên giá trị (2 Ti-mô-thê 1:5).
  • Trong Đấng Christ, mọi tín hữu đều là dòng dõi thuộc linh của Áp-ra-ham (Ga-la-ti 3:29) -- điều này thay thế tư tưởng huyết thống bằng hội nhập bởi đức tin.
"Dòng dõi mà Đức Chúa Trời tìm kiếm hôm nay là một dân tộc thuộc linh, được tái sinh trong Đấng Christ, chứ không còn chỉ bởi huyết thống."

III. So sánh với phong tục Việt Nam & các dân tộc khác
Tư tưởng về gia đình, dòng dõi, vai trò gia trưởng và thờ cúng tổ tiên không chỉ tồn tại trong nền văn hóa Hê-bơ-rơ của Kinh Thánh Cựu Ước, mà còn có nhiều điểm tương đồng nổi bật trong các nền văn hóa Á Đông, đặc biệt là Việt Nam và Trung Hoa cổ đại. Sự so sánh này cho thấy mối liên hệ chặt chẽ giữa cấu trúc văn hóa -- tâm linh -- xã hội trong bối cảnh cổ xưa và truyền thống phương Đông.

Bảng So Sánh Các Phong Tục Gia Đình Theo Dân Tộc

Văn hóa | Phong tục tương đồng | Ghi chú & nguồn

Việt Nam

  • Chế độ gia trưởng
  • Trọng con trai
  • Thờ cúng tổ tiên
  • Lưu giữ gia phả

“Tộc trưởng truyền ngôi, con trưởng giữ bát hương gia tiên.” (Nguyễn Duy Hinh, 1999, Gia đình và văn hóa Việt)

Trung Hoa cổ đại

  • “Nam trọng nữ khinh”
  • Lễ tế tổ
  • Gia phả và phúc lộc truyền dòng

Phép tắc Khổng giáo như “tam tòng, tứ đức” xác lập địa vị con trai trưởng trong hệ thống xã hội Nho giáo.

Do Thái giáo cổ truyền

  • Giao ước cắt bì cho con trai
  • Dòng dõi quyết định thừa kế và chức vụ tôn giáo

Truyền thống này vẫn duy trì trong cộng đồng Orthodox ngày nay, đặc biệt với dòng Lê-vi và tư tế.

Sign in to Google to save your progress. Learn more
Email *
1. Phong tục tập quán trong Kinh Thánh phản ánh điều gì? *
5 points
2. Câu Kinh Thánh nào xác quyết Lời Chúa không hề thay đổi? *
5 points
3. Gia đình trong xã hội Hê-bơ-rơ Cựu Ước là: *
5 points
4. Người cha trong mô hình phụ hệ có vai trò gì? *
5 points
5. Gia đình Hê-bơ-rơ được ví như điều gì? *
5 points
6. Con trưởng trong luật Cựu Ước nhận: *
5 points
7. Phước lành của người cha trong Cựu Ước có tính chất: *
5 points
8. Lời Chúa dạy cha mẹ dạy dỗ con cái mỗi ngày ở đâu? *
5 points
9. Gia đình trong văn hóa Việt truyền thống có nét tương đồng gì với Hê-bơ-rơ? *
5 points
10. Điểm tương đồng trong truyền thống giữa Y-sơ-ra-ên và Việt Nam là: *
5 points
11. Việc vô sinh trong Cựu Ước được xem là: *
5 points
12. Gia phả trong Kinh Thánh là minh chứng cho: *
5 points
13. Gia phả trong Ma-thi-ơ 1 nhấn mạnh điều gì? *
5 points
14. Chủ đề "Dòng Dõi Thánh" liên hệ đến: *
5 points
15. Truyền thống Do Thái còn giữ lại điều gì ngày nay? *
5 points
16. Người Do Thái xem dòng dõi là: *
5 points
17. Theo văn hóa Việt, gia phả là: *
5 points
18. Trong Đấng Christ, dòng dõi nào được tái định nghĩa? *
5 points
19. Câu Kinh Thánh khẳng định tín hữu là dòng dõi của Áp-ra-ham? *
5 points
20. Một ứng dụng thần học từ bài học là: *
5 points
Submit
Clear form
This content is neither created nor endorsed by Google.