NƯƠNG CÁNH VĨNH SINH
“Leaning on the everlasting arms”
Thánh ca 290
“Phước bấy mối giao thân, phước bấy mối vui thần. Giờ mà tôi dựa nương tay Chúa vĩnh sinh; Lớn bấy chốn an thân, lớn bấy phước siêu trần, giờ mà tôi dựa nương tay Chúa vĩnh sinh. Quyết nương, nương vào. Bình an vượt bao nguy biến khiếp kinh. Quyết nương, nương vào. Giờ mà tôi dựa nương tay Chúa vĩnh sinh.”
Lời bài thánh ca này do Mục sư Hoffman(1839 – 1929) viết để an ủi những người có hoàn cảnh đau buồn khi chia tay với người thân yêu trên đời, câu chuyện được kể lại như sau: E.A.Hoffman ở cùng một thành phố với A.J.Showalter. Hoffman là một Mục sư sáng tác nhiều thơ thánh còn A.J.Showalter sinh năm 1858 tại Mỹ. Một hôm, Showalter nhận thơ của hai người bạn. Thật trùng hợp, cả hai đều mất vợ trong cùng một khoảng thời gian. Showalter cầm bút viết thư trả lời, nhưng chẳng biết viết gì để an ủi hai tấm lòng tan vỡ. Cả hai người đều đau buồn khi người vợ yêu thương chết đi. Sau khi cầu nguyện, câu KT Phục Truyền 33:27 hiện ra trong trí ông. Cánh tay quyền năng của Chúa nâng đỡ chúng ta. Vì vậy, ông viết ý này trong thơ trả lời :”Hãy ngã mình trong cánh tay quyền năng của ĐCT”. Đồng thời, ông cảm thấy nên viết một bài Thánh ca. Sau khi soạn nhạc và dùng ý của Phục truyền 33:27 viết lời cho phần điệp khúc, ông không viết được lời cho phần phiên khúc. Ông bèn tìm đến bạn mình là MS. Hoffman. Hoffman dựa vào ý của Showlater sáng tác 3 lời thơ chính.
Bài Thánh ca này an ủi nhiều tấm lòng đau thương khi chịu thử luyện. Dù thử thách đó to lớn đến đâu, chúng ta cũng có cánh tay quyền năng của Chúa nâng đỡ. Cho dù chúng ta không chịu đựng nổi, phải ngã xuống, cũng ngã vào vòng tay đời đời của ĐCT.